Bán anh em xa mua láng giềng gần.
Có đi có lại mới toại lòng nhau
Kính lão đắc thọ
Thuốc đắng dã tậtSự thật mất lòng
Lời nói, gói vàng.
Lời chào cao hơn mâm cỗ
Kính trên, nhường dưới
Một lời nói dối, sám hối bảy ngày.
Ăn quả nhớ kẻ trồng cây
(st)
Rượu nhạt, uống lắm cũng say/ Người khôn nói lắm, dẫu hay cũng nhàm...
Con cò chết rũ trên cây/ Bồ cu mở lịch xem ngày làm ma....
Ai ơi đừng lấy học trò /Dài lưng tốn vải ăn no lại nằm ...
Bước sang canh một anh thắp ngọn đèn vàng/ Chờ con bạn ngọc thở than đôi lời....
Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ/ Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha...
Trứng rồng lại nở ra rồng / Hạt thông lại nở cây thông rườm rà...
Đồng Đăng có phố Kỳ Lừa/ Có nàng Tô Thị, có chùa Tam Thanh
Đêm qua trăng sáng làu làu/ Anh đi múc nước để hầu tưới cây ...
Trứng rồng lại nở ra rồng/ Hạt thông lại nở cây thông rườm rà...
Làng ta phong cảnh hữu tình / Dân cư giang khúc như hình con long...
Anh hùng nào giang sơn nấy...
Tháng Chạp thì mắc trồng khoai/ Tháng Giêng trồng đậu, tháng Hai trồng cà/ Tháng Ba cày bở ruộng ra/ Tháng Tư bắc mạ, thuận hoà mọi nơi...
Thương chồng nên phải gắng công/ Nào ai xương sắt, da đồng chi đây...
Tháng Bảy heo may, chuồn chuồn bay thì bão...
Cô kia cắt cỏ bên sông/ Có muốn ǎn nhãn thì lồng sang đây/ Sang đây anh nắm cổ tay/ Anh hỏi câu này: có lấy anh chǎng?
Dạt dào gió kép mưa đơn/ Tấc lòng ghi nhớ công ơn mẫu từ...
Từ xưa đến nay lòng yêu nước luôn là giá trị truyền thống quý báu của dân tộc ta. Đó chính là tình yêu quê hương đất nước để cùng xây dựng và phát triển đất nước. Lòng yêu nước được thể hiện qua các bài văn, bài thơ và còn có cả những bài ca dao được truyền miệng
Người không học như ngọc không mài...
Có thể nói ca dao tục ngữ về vẻ đẹp người phụ nữ vốn chẳng hề hiếm bởi phải chăng những lời ca dành cho phái đẹp vẫn luôn dạt dào muôn đời nay.
Anh chồng đi làm về thấy vợ có vẻ lo lắng, bèn hỏi:
Ấn tượng sâu đậm nhất trong tôi là những đêm trông trăng phá cỗ Trung Thu của gia đình, hoặc của xóm tôi tổ chức tại sân vận động của trường. Thích và ấn tượng – có lẽ bởi cái không khí đầm ấm đặc biệt của đêm Trung Thu sum vầy bên những người ta yêu quý mang lại.
Win ngồi ở bậc thang cuối cùng ở sau nhà, nhấm nhấm nắm cơm nếp dẻo của mí. Mí loay hoay chẻ củi trước hiên. Dáng mí sao còng còng thế. Tự dưng Win bỏ chạy hộc tốc ra cổng, chạy quên cả dép, cũng không chào mí. Win chạy đi đâu thì cũng chỉ mình Win biết mà thôi. Win nghĩ mình ra bến xe buýt. Win nghĩ mình đi tìm ai đó cho mí của Win.
Ta về với mẹ ta thôi/ Sáng nghe chim hót, tối nôi ru hời./ Vòm tre, bãi mía bồi hồi/ Bờ ao cá quẫy gợi thời còn cha...
Tại quán cà phê nhỏ, một người phụ nữ trẻ đang nói với bạn bè mình về mẫu người đàn ông lý tưởng để lấy làm chồng.
Nếu ngày ấy Trung đừng buông tay thì có lẽ cuộc đời cô sẽ khác, nhưng khác như thế nào thì Hồng Thủy chưa hình dung được.
Những cánh chim cuối cùng đã rời khỏi vạt rừng, bay về tổ, nhưng Tâm vẫn nấn ná ngồi tựa gốc keo, như thể dựa lưng vào người bạn tâm giao. Tại sao, mình không ác ý với ai, mà lại bị bạn bè phản bội và cướp công thế nhỉ? Tại sao, người ta cứ phải tranh nhau làm quan thì mới được vị nể và trọng vọng nhỉ?
Bí mật của ông vẫn nằm vẹn nguyên trong người Thành, ông mỉm cười mãn nguyện. Vậy là ông vẫn có thể yên tâm về người nối dõi được rồi vì một phần thân thể ông sẽ được tồn tại trong cõi đời và tiếp nối một cách tốt đẹp. Con ông sẽ là một người cảnh sát nhân dân gương mẫu, tận tụy và đầy lòng nhân ái như ông...
Đối với bất cứ ai trong đời, nếu đã từng ít nhất một lần đặt chân đến thăm Hà Nội hoặc sinh sống ở Hà Nội thì Hà Nội – Thăng Long – không đơn thuần chỉ là một cái tên, một địa danh, mà hơn tất thảy, đó còn là Tình Yêu và Nỗi Nhớ. Yêu Hà Nội ngay cả khi đang ở trong lòng thành phố. Và càng yêu day dứt hơn khi phải đi xa…
Tháng Tám mùa Thu luôn đem lại cho lòng người những xúc cảm kỳ diệu. Nên sống sao cho trọn vẹn từng khoảnh khắc để thời gian có qua đi cũng không nuối tiếc điều gì...