Thương con cho roi cho vọt
Ghét con cho ngọt cho bùi
Thương con man mác đại dương
Con thương cha mẹ có thường vậy không
Thương con ngon của (ngon rể)
Thương con thì thương bằng roi
Thương em (anh) anh (em) để trong lòng
Việc quan anh cứ phép công anh làm
Thương em không dám vô nhà
Đi qua đi lại hỏi có gà bán không?
Thương em anh cũng muốn thương
Nước thì uốn chảy, nhưng mương chẳng đào
Em về lo liệu thế nào
Để cho nước chảy lọt vào trong mương
Thương em anh cũng muốn vô
Sợ truông nhà Hồ, sợ phá Tam Giang.
Phá Tam Giang ngày rày đã cạn
Truông nhà Hồ, nội tán cấm nghiêm.
Thương em cũng muốn thương đời
Sợ cha sợ mẹ chẳng rời em ra
Thương em cau tới trầu đưa
Trăm năm còn nỡ bông đùa mãi sao?
Thương em chẳng (nỏ) biết mần răng
Mười đêm ra đứng trông trăng cả mười
Thương em chẳng biết để đâu
Để quán quán đổ, để cầu cầu xiêu
Thương em chẳng biết để đâu
Để vào tay áo, lâu lâu lại dòm
Thương em chẳng quản xa gần
Cầu không tay vịn cũng lần mà sang
Thương em hồi áo mới may
Bây giờ áo rách thay tay vá quàng
Trăm năm duyên nghĩa vẹn toàn
Dầu thương áo rách vá quàng cũng thương
Thương em không dám vô nhà
Đi qua đi lại hỏi có gà bán không?
Thương em không lấy được em
Anh về ở vậy chẳng thèm lấy ai