Quê hương

Quê hương là tiếng à ơi
Giọng ru của Mẹ một đời vì con
Quê hương là dãy Trường Sơn
Ngất cao hùng vĩ… núi non chập chùng

Quê hương là vạn anh hùng
Máu xương tuôn đổ trừ hung bạo tràn
Quê hương là dãy giang san
Cà mau – Nam ải vạn ngàn gấm hoa

Là muôn tiếng Mẹ lời Cha
Ấm đời con trẻ bao la biển trời
Quê hương là tiếng ru hời
Câu hò ví dặm… đêm rơi não lòng

Quê hương bóng Mẹ trên đồng
Bóng Cha dưới ruộng… gánh gồng vì con
Quê hương tuổi dại ngày son
Là con diều giấy trên non mãi đùa

Quê hương là ngọn gió lùa
Mẹ che con ngủ… đêm thừa lạnh căm
Năm canh Mẹ thức trọn năm
Vì chồng con… vì cả giang san này

Mặc mưa sa… mặc nắng dày
Quê hương của Mẹ trải đầy trong con
Gian lao Mẹ gánh cho tròn
Dẫu muôn gian khó mỏi mòn bước chân

Cho con điệu hát trong ngần
Cho con trọn vẹn âm vần… Quê hương.

Dạ Thế Nhân